là 1 người con gái ai cũng muốn mình xinh đẹp hay dễ thương, nhưng k ai có thể chọn cho mình 1 khuông mặt theo ik mình đk và nó cũng z. sinh ra đã k may mắn như những ng con gái khác, nhưng nó đâu quan tâm vì nó còn quá nhỏ để biết đk khái niệm đạp và xấu là ntn. dần dần nó cũng nhận ra rằng mình kém may mắn hơn những ng con gái khác cũng thoáng buồn và ganh tỵ 1 chút nhưng cũng qua nhanh. càng lớn lên nó cảm thấy buồn và tự ti vì sự kém may mắn đó, nó tránh tiếp xúc với ng lạ, nó rụt rè khi phải đối mặt với những ng nó k quen, ng ta cứ ngĩ nó khó gần nhưng đâu biết rằng vì nó tự ti nên nó khép mình lại, còn đối với những ng thân và quen biết lâu thì nó lại khác. z đâu là con ng thật của nó?? nó cũng muốn nói chuyện và kết bạn lắm chứ nhưng sự tự ti đã khiến nó chùn bước. nó cảm thấy dị ứng mỗi khi ai kêu nó dễ thương hay xinh, thay vì thấy vui thì nó lại thấy tổn thương hơn. nó cũng đã từng nói chuyện với những ng khác giới và khi nó nói rằng nó k xinh thì nó lại nhận đk câu "k quan tâm về vẻ bế ngoài, quan trọng là vẻ đẹp tâm hồn và tính cách" nhưng hành động thì lại ngược lại với lời nói *cười * *T KHINH* Sợ nhất là nói và làm trái ngược với nhau. cũng vì vậy mà trong nó k tồn tại định nghĩa về con trai (ngoại trừ thằng bạn thân của nó), sự tin tưởng của nó dành cho con trai hầu như k có. nhưng r nó cũng đã gặp đk 1 người khiến nó đặt niềm tin vào đó, người khiến nó thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn, nhưng bạn bè của nó thì k nghĩ z. có những lúc nói những câu khiến nó phải suy nghĩ và khóc. tại sao phải như z với nó chỉ vì nó k xinh ưh? cuộc đời nó vốn dĩ k có màu hồng mà